Thứ Hai, 14 tháng 6, 2010

Bị ngã xe nhé!

Xước hết cả con xe đẹp rồi nhé!

Nhưng may một cái là hôm nay mặc quần có đũng chứ không phải không đũng như mọi khi, thế nên chỉ bị rách quần mà không bị xước xát đầu gối.

Không may là cái quần vẫn hở mu bàn chân, nên mu bàn chân bị xước xát hết rồi.

Cũng may là đi giầy, nên mũi chân không bị sao :D

Không may là đầu gối không bị xước nhưng giờ lại sưng tướng như quả cam, sờ vào bùng nhùng bùng nhùng, kiểu này chắc lại bị bong gân rùi, đêm nay ngủ là mệt đây! Khổ thân chồng mình trước! Heheheh....

Sáng nay đưa bà nội chồng đi viện mổ mắt.

Không may là con em chồng nó chọn đúng hôm nay để nó phát bệnh ốm, sốt, nôn ở nhà, chắc cũng nằm khóc huhu ở nhà. Huhuhuh...ghét nó lắm mà không làm gì được, huhuhu, chị lại phải đi một mình chứ sao nữa!!!

May mắn là mọi chuyện sáng nay suôn sẻ cả, đưa bà đi, làm thủ tục, rồi được mổ luôn. Bà ca cẩm tí nhưng cuối cùng mình cũng xử lý xong, có một vài lúc vẫn bị bực mình vì bà ca cẩm nhiều quá, cáu với bà tí, nhưng cuối cùng lại nhẹ nhàng lại được. Hic. Giờ là gần xong nhiệm vụ roài, là lá la....

Không may là mình bị đau chân quá đi mà sắp tới còn vụ bà chưa xong, đang định đi khám lại mấy cái kia mà giờ cũng chưa đi được nữa.

May là tối nay thằng ku em lại nhận chị sang đi em nấu cơm cho anh chị ăn, rồi thì là để em về đánh cảm cho Linh. Heheheh.... Đúng là hoạn nạn mới thấy cái mặt nó ló ra, không thì bình thường là nó cứ làm cho mình cú mới cú. Sướng thật!

Mình ghét lão chồng lắm, vì lão ấy toàn bận bịu suốt ngày vì các loại công việc, giờ công việc nhà coi như "em toàn quyền nhá" - hic

Nhưng mình lại thương lão, nhìn thấy đống áp lực công việc của lão mà lo cho lão, chưa biết bao giờ mới hết áp lực. Còn phải phấn đấu nhiều lắm nhe chồng! Cố lên đấy.

Mình bị sao suy cho cùng cũng chẳng thấy sao, chỉ lo cho lão chồng mới cú. Đi đứng cho cẩn thận còn kiếm tiền đưa về cho vợ nhe chồng yêu. Hehehehe.... Ah nhưng mà trừ việc con cái, vụ này nhá, thì đúng là lo cho mình thật.

Hôm nay con Trà bảo mình là mình đúng là phụ nữ thật rồi. Bảo có lẽ nào. Vớ vẩn. Tính tao vẫn thế chúng mày k biết đấy thôi. Nó bảo không, mày thay đổi thật. Hic, không biết có phải thay đổi thật không hay là đang say cái men gì. Heheheh Nó bảo mình chịu đựng ít thôi, cố gắng vừa thôi vì sau này về lâu dài lại bị quá giới hạn, bị stress,mệt mỏi. Mình bảo, mình có hăng hái quá cái gì cho cam, đời xô đến đâu thì mình dạt đến đấy đấy chứ, mà có lẽ khi được chồng yêu thì cảm giác chịu đựng nó dễ dàng hơn hay sao, giờ tao chẳng cảm thấy phải chịu đựng gì cả, thấy ok, những chuyện lo cho gia đình vẫn lo được. Nó bảo uh. Thôi chúc mày và chúc cả tao sau này đều hài lòng với những gì mình chọn nhé.

Yêu chồng nhất. Chỉ cần chồng vẫn yêu thương vợ là được rồi. Kekekk...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét