Thứ Ba, 8 tháng 6, 2010

Being a little sick

Bị ốm một phát thấy người khó chịu thế. Nôn nao. Nhức mắt. Váng đầu. Bụng ậm ạch.

Đêm qua nằm một lúc thì thấy người khó chịu, mồ hôi dấp dính mà người thì gai gai lạnh, kéo chăn lên tận cổ thì lại thấy hơi nóng hầm hập, thế là bò dậy 11h còn đi tắm rửa sạch sẽ. Tắm xong vào thấy thoải mái hẳn, người mát đắp chăn cũng mát.
Lão béo thì nằm bên cạnh thở đều đều từ lúc nào. Mình bò vào trêu cho còn mở mắt ra nhìn mình, không biết lúc đấy có nghĩ được gì không mà cứ nhìn chăm chăm một lúc, mình buồn cười quá mới phì cười thì lão ấy lúc ấy mới phản ứng theo kiểu một con sâu dằn dỗi, lấy chân đạp mình phát. Buồn cười quá, mình lại trêu tiếp, lão ấy lăn lộn nhưng nhất quyết không dậy tắm rửa, mặt thì bóng dầu, người cũng dính, thế mà vẫn ngủ được. Đúng là bó tay. Đã thế còn nằm cắm đầu vào quạt, làm mình phải nằm theo, sáng nay dậy đầu ong ong mới tiện thể đổ vấy luôn cho là tại lão ấy.
Ah quên, lão béo nhà mình hum qua biết mình ốm hay sao ấy, nửa đêm tỉnh dậy nhá, cỡ 3h sáng, lao vào nhà tắm...rửa bát, rồi úp bát, rồi đi tắm, rồi mở cửa, rồi đóng cửa. Cứ uỳnh uỳnh. Khiếp, helpful được cái gì không biết, mà làm mình tỉnh như sáo, 3h cứ tưởng là 7h!!!

Sáng đi làm thấy người vẫn khó chịu, hơi thở nóng nóng, cơn dâng đầy lên cổ, mắt vẫn lờ đờ. Qua gửi đồ cho con Thu thấy nó vật vã đi lên đường còn kinh hơn, tóc tai bờm xờm, mắt mũi kèm nhèm, chảy xuống vì ngái ngủ, đã thế còn dính vài hạt nước ở cổ vì vừa vốc nước rửa mặt rồi mới chạy lên đường lấy chè mình gửi. Nhìn như mẹ sề. Nó thì chửi mình là mặc váy rồi mà nhìn hàng vẫn lởm "xấu lắm, nhưng có tiến bộ". Bố sư.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét