Thứ Năm, 28 tháng 4, 2011

18w - Có lúc đi lặc lè như gấu

Hôm nay vậy là tròn 18w rồi. Em bé vẫn chưa đạp hoành tráng, nhưng đã biết máy từ 2 tuần trước rồi. Mẹ thì vẫn tròn tròn, béo béo, đi lại có hôm thì vẫn lướt đi như bay khi sếp giục, có hôm lại lặc lè như gấu, lắc lư lắc lư, khi mới ăn xong chẳng hạn. :D

Đúng là chưa bao giờ mang bầu, sẽ không biết được cảm giác ngạc nhiên thế nào khi là người chứng kiến quá trình hình thành một-em-bé trong cơ thể. Phải dùng 1 từ là kỳ diệu - amazing.

Vẫn còn nhớ hôm đầu tiên thử tự dưng nó lên 2v, hahahh...Cái khác duy nhất lúc đó chỉ là cảm xúc, một chút lạ lẫm, còn lại, vẫn một con ngố tầu nhặng xị.

Thế rồi đi SA lần đầu tiên, thấy chỉ một hình trống âm kích thước 7mm. 7mm - funny thật, chưa to đến nổi 1cm, chứa vài tế bào trong đó, tự thân vận động, mình ở ngoài chẳng biết cái gì.

Cho tới khi SA lần thứ 2, lúc 6 tuần, tự dưng bác sỹ kick vào cái gì nó vang lên: Thịch..thịch...thich...Kakaka...hóa ra cái khối trống âm ấy chưa có cái gì cả, ngoài một quả tim bắt đầu đập, nhẹ nhàng mong manh như một cái mạch rất nhỏ. Thấy buồn cười thế.

Rồi lần thứ 3, thứ 4...những hình khối bắt đầu hiện ra, rõ nhất là hình tròn, có một số hình tam giác, vẫn những tiếng thịch thịch...

Rồi tới week thứ 12, bất chợt hiện ra một hình hài nhỏ, hai hay giơ lên che mắt, như thể che lúc người khác chụp ảnh làm cho bị chói, chân hươ lia lịa...Oa... Rồi thì cử động lưng, lúc ưỡn lưng lên, lúc lại nằm thịch xuống. Cứ nghĩ lại lúc siêu âm là lại buồn cười. Hóa ra cái hình trống âm ấy, tự thân vận động, rồi thành một hình hài như thế này đây, ngày ngày ăn cùng mình, ngủ cùng mình, im lìm trong đó, chẳng biết đã nghe được những gì, cũng chẳng biết ấn tượng về mọi việc ra sao, có cáu bẳn không, thức ăn có ngon không, khi mình mệt chắc cũng mệt, khi mình ngủ thì ngọ nguậy làm gì? Tự dưng thấy funny hết sức. Như thực, như mơ.

Chờ đợi và đếm từng ngày cùng nhóc. Chúc nhóc khỏe mạnh, chơi đùa trong đó thấy thoải mái, mấy nữa ra ngắm mặt trời mà tha hồ đòi hỏi nhá...

Thứ Năm, 14 tháng 4, 2011

Feminine!

Hôm nay là 16w mang bầu rồi, bụng to ra rồi. Lúc ngồi mà ưỡn bụng ra sẽ thấy 4 tháng cứ như 7 tháng :))))))

Đó là mình cảm tưởng cái bụng mình nó thế, chứ mình vẫn chưa biết 7 tháng thì chính xác nó sẽ to như thế nào. Nhưng mà thấy bụng to lắm rồi í. Hết sạch sành sanh cả eo rồi!

Và...

Chưa bao giờ thấy mình nhiều feminine như thế này!!! =)))))))

Đi lại chậm rãi nhé, ăn uống chậm rãi nhé. Thích ngồi nhâm nhi cả 1 cốc trà xanh, nhâm nhi mãi, chẳng có ai ngồi nói chuyện cùng, mà quan trọng thậm chí là mình chẳng cảm thấy sốt ruột chứ lị! Hê hê đó là biểu hiện chính. Chứ hàng ngày chẳng yên tâm mấy khi một mình làm cái khỉ gì. Đi ăn một mình cũng buồn, uống nước một mình cũng chẳng vui. Thế mà nay tự vui mới choáng. VL :D.

Hôm nay đi cân thử, vậy là mang bầu 4 tháng, có vẻ mình đã tăng được hơn 1kg, khoảng 1,5kg rồi. Cân nặng thai nhi thì cứ nhìn cái bảng tiêu chuẩn cân nặng mình down được từ wtt là lại muốn tắt đi, vì toàn...dưới chuẩn cỡ 25gr trở lên =)))) lần nào cũng thế. Đến nỗi giờ đây mình trở thành tín đồ của tư tưởng rằng, chỉ cần con khỏe mạnh bình thường, không quan trọng cân nặng =))))))))))))

Nói tóm lại là. Mấy hôm nay trời hửng nắng, lại nhiều gió. Thoát cái mùa đông trời nồm cứ phải ru rú như một con mèo hen. Thoải mái vãi. Hahah....

Thứ Hai, 4 tháng 4, 2011

Hế lô...

Lâu lắm mới lại ghé blog, viết một bài cho nó đỡ mạng nhện giăng...

Mấy bữa trước có nhiều sự kiện, nào là 1 năm ngày 2 đứa quyết định hành hạ nhau cả đời, nào là ngày địch phấn đấu vươn lên, đạt thành tích...bằng tuổi vợ. Nhiều cái để viết lắm mà cơ thể trì trệ, đâm ra cái tay cũng trì trệ, cái đầu nghĩ xong xếp xó để đấy.

Hôm nay tự dưng ngồi nghĩ thấy địch mấy tháng gần đây chắc mệt lắm. Hôm kia than sắp hết tiền. Hôm qua lại than sắp hết tiền. Mà lạ, trong ví còn gần 1tr, thế mà cứ than. Chắc là đang đau đầu gì đó, hoặc là đang không thấy happy, nên than chăng??? Đâm ra làm mình lại nghĩ lung tung, hay là địch đang không thấy happy thật nhỉ?

Mấy tháng nay, mình chỉ nghĩ tới 1 "đứa" không, chẳng nghĩ tới "đứa" thứ hai :D, du lịch cũng không, cà phê cũng không, hoa cũng không nốt. Bất cứ cái gì ngon bổ, tốt, mình đều nghĩ cho "đứa đó", chẳng gì khác vào đầu được nữa. Đâm ra, hình như, địch đang nghĩ gì đang lo gì mình cũng không mấy để ý. Sáng nay thấy tự dưng lại không dậy cơm nước như mọi hôm, than là "không muốn dậy" chứ không phải là "mệt" nhá. Rồi mình xuống lại chẳng thấy xe được dắt ra như hàng ngày. Tự dắt xe ra lịch kịch là một nỗi, buồn buồn cái con chuồn chuồn là nỗi lớn nhất. Chẳng hiểu sao vậy nhỉ? Hay địch chán mình rồi???

Dạo này tối nào địch cũng chăm chú đi giết giặc, tất nhiên vẫn chu đáo cơm nước đầy đủ, sữa siếc ngon lành cả, nhưng mà biểu hiện sáng nay thấy lo quá đi...Haizzz! Cuộc sống giờ nhiều mầu sắc quá, mà mấy tháng nay thực tình là trái đất nó quay như thế nào mình cũng chẳng thèm để ý nữa, nói gì tới ba cái mầu. Đâm lâu lâu không chia sẻ gì cùng địch, không biết có đang ám ảnh cái mầu gì không? Địch à, "người ta" đang có nhiệm vụ to lớn phải gánh vác, tính "người ta" lại hay lo như vậy, địch thông cảm nha, qua cái chiện này, rồi thì "người ta" lại quan tâm hoa lá cành cùng địch.

Hị hị...