Thứ Hai, 10 tháng 5, 2010

Trời mưa!

Tự dưng hôm nay lại làm cái topic lãng xẹt nhỉ? Chẳng có một nguyên nhân hay triết lý nào có vẻ và có thể ẩn giấu sau cái topic ấy ấy chứ. Heheheh... nhưng hôm nay tự dưng thích viết lãng xẹt, chẳng để làm gì, chỉ để cho giống...ngày xưa.
Sáng nay đi làm từ 7h, 2 đứa dậy từ 6h10 để chuẩn bị đấy nhé,thế mà ra bến xe bus cũng phải đợi đến 7h25 mới lên được xe. Nay mình đi con xe 26, bình thường khoảng 35p đi từ Chùa Hà tới công viên Thống Nhất, rồi mình đi bộ vào Lê Đại Hành, thế mà hôm nay phải đến 8h10 nó mới tới nơi. Tắc đường kinh khủng. May mà nửa chặng sau mình có cái ghế ngồi ngủ gà gật một lát mới tới. Công nhận tiếng tắc đường cộng tiếng xe chạy rì rì cộng kiểu thời tiết ngoài trời xám xịt mà không khí oi nồng khiến mình dễ ngủ thật. Không mở mắt ra nổi.
Hôm nay HN mưa. Sau 2 ngày nóng như đổ lửa thì sáng nay cuối cùng cũng mưa. Cơn mưa làm mát dịu cả đường phố, mát dịu cả cái con người hầm hập của mình. Ngồi trên xe bus ngắm cơn mưa mà nhớ tới đống quần áo phơi ở ngoài dây, gọi điện nhờ bác VA mà bác cũng đi làm nốt rồi, chẳng ai giúp được. Thôi thì lại chờ nó ướt rồi nó tự khô. Mưa ào đến thật nhanh làm mọi người ai cũng phải trú, mình chạy vội chạy vàng trú ở trạm xe bus, rồi lại vội vàng chạy tiếp đến quán bán áo mưa. Mặc áo mưa rồi mà mưa quất vào mặt vào chân, vẫn ướt hết cả gấu váy, còn dép thì sũng nước. Hì. Nhưng mà vẫn thích.
Thích cảm giác đi một mình ngoài trời, vì ai cũng trú cả. Ướt rồi nó cũng khô mà. :) Thích thấy mình quan tâm tới những điều nhỏ nhặt, như là cái áo phơi bị ướt. Thích ghi lại điều đó, như việc mình đang làm đây. :) Thích một cuộc sống có những giây phút thật thanh thản, nhẹ nhàng! Chẳng phải bận tâm điều gì, chẳng phải nhìn ngó xe cộ hay người khác, chỉ một chút ướt gấu váy! - Thì đã sao chứ. Hì...
Muốn nói từ "I love you" mà trong lòng cảm thấy hạnh phúc thực sự, ông chồng đáng ghét ạ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét