Thứ Hai, 31 tháng 5, 2010

Mẹ chồng.

Trưa nay nghe điện thoại của mẹ, về cứ âm ỉ trong lòng.
Ôi sao mình có bất hiếu không mà nghe điện thoại của mẹ đẻ thì chẳng nhớ còn điện thoại của mẹ chồng thì cứ nhớ âm ỉ thế nhỉ?
Mẹ mình gọi nhé: "A lô, hôm nay có đi làm không? Có ạ. Có đi làm à, thế Kiên có đi làm không? Có ạ. Thế bố mẹ chồng hôm qua có ở đưới đó không? Sao không bảo lên Hoà Bình chơi? Ôi lên sao được mẹ, bố chồng con xuống còn chẳng có thời gian vào nhà con nốt ấy chứ. Thế cơ à? Thế không có thời gian à? Thế đi xuống bằng gì, đi tầu à? Bằng ô tô mẹ ạ. Thế hả? Thế có bảo bố mẹ mời lên HB chơi không? Có, Kiên bảo rồi mà. Thế à? Uh thế đang làm việc à? Vâng ạ. Uh thế làm đi, thôi nhé. Vâng ạ"
Mẹ chồng gọi điện: "A lô, Phương Anh à. Vâng mẹ ạ. Mẹ gọi để cảm ơn vì món quà sinh nhật của 2 đứa nhé. Heheheh....Thế đã ăn cơm chưa? Con đang ăn ạ. Thế con đi ăn bên ngoài hay ăn ở công ty? Con đi ăn bên ngoài mẹ ạ, vì chỉ có công ty Kiên mới nấu ăn thôi. Thế ăn bên ngoài thì có xa không? Không mẹ ạ, con đi bộ mà. Uh, nhà mình đang phơi thóc ngoài sân đấy. Ơ thế ạ, con tưởng nhà mình mua thóc phơi khô rồi chứ mẹ? Không, đây là ruộng nhà mình mà, mấy hôm nay gặt rồi mẹ phơi ở sân. Hí hí, thế ạ, mẹ phơi thóc ở sân cơ àh, hoành tráng nhỉ? Uh, hoành tráng lắm, thế dạo này con có hay gọi điện về hỏi thăm bố mẹ con không? Dạ cũng không ạ (nghĩ ngay, mình cũng có gọi cho BMC đâu!!!), vì có chuyện gì cái Meo cũng gọi cho con ngay. Thế nếu không có chuyện gì là không gọi hả? Dạ, hì hì...Thỉnh thoảng, con cứ gọi về hỏi thăm bố mẹ con nhé, bố mẹ của con ấy, chắc bố mẹ cũng muốn con gọi về đấy. Vâng ạ, nhưng con ngại lắm, gọi về chẳng có việc gì cả...Không phải đâu, bố mẹ già là cứ thích con cái gọi về hỏi thăm đấy, không có việc gì cũng cứ gọi về hỏi thăm cho bố mẹ vui nhé. Vâng ạ. Uh thế thôi ăn cơm đi rồi về nghỉ ngơi cho sớm cho khoẻ nhé. Vâng ạ. Uh, mẹ chào nhé. Vâng ạ, con chào mẹ.

Thế mà mình lại nhớ cuộc gọi của MC hơn, :(( =(((( Huhuhhuuhuhuuuuuuuuuu....

Mìn lên mạng search cụm "Các mẹ thường gọi điện cho MC mấy lần 1 tháng", không ngờ ra cả 1 cái topic như vậy trên lamchame... Đọc một loạt thấy nhiều ng như mìn, nh mìn rút ra là 1 tuần nên call 1 lần thì tốt.

Mình kiểm điểm lại, hình như nhà BMD mình chỉ có văn hoá gọi điện kiểu ấy, nghĩa là thông báo thông tin, làm việc cần làm cho mình thôi thì phải, còn việc người nghe thì cũng được chăng hay chớ thì phải. Sao kiểu gọi điện của MC lại khiến mình dễ chịu hơn. Cảm thấy áy náy trong lòng, mìn rút con điện thoại gọi về cho con Meo, hỏi han nó theo kiểu của MC, công nhận có nhiều thông tin hơn, mìn đã phải kiềm chế nh câu hỏi và bình luận theo thói quen, tập trung vào việc quan tâm. Uh đúng là it works, it works.....

Mình phát hiện ra là, nếu gọi điện hỏi han, mà không quan tâm tới thời gian tính tiền của cái điện thoại, quan tâm thật lòng tới người nghe, nghe với thái độ hiền hoà xây dựng, thì sẽ nói chuyện được rất nhiều, rất nhiều, mãi chẳng hết chuyện ấy chứ!!! Chẳng sợ hết chuyện.

Hic hic hic... Mìn còn phải học nhiều lắm thì phải!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét