Thứ Năm, 23 tháng 6, 2011

Mun yêu

Dạo này tự dưng thế nào nhóc Mun lại đạp nhiều thế chứ.

Mà giỏi rồi, vì nhóc đã biết đạp lồi ra cả da bụng, lại còn biết trườn trong bụng nữa.

Mấy tuần trước, có đợt bẵng đi 1 ngày không thấy nhóc đạp, mẹ lo lắng hết biết, chỉ biết lo và lo, đâm ra cáu kỉnh nhặng xị cả với bố. Vì đợt đó, bé đạp chưa rõ ràng đâu, chỉ thỉnh thoảng mới trồi lên 1 cái, đâm ra mẹ để ý cũng khó hơn.

Bố Mun chính là nạn nhân trực tiếp và thường xuyên của mọi biểu hiện của nhóc đấy. Đêm nằm ngủ thì bị nằm cách xa 10m, nửa đêm thì bị gọi dậy chỉ để nghe than là sao con không thấy đạp, sao bị đau lưng, tức ngực khó thở...Có đêm bố Mun tội nghiệp lắm, mẹ đi ra toilet vào, thấy bố đang lồm cồm bò dậy trên giường, gương mặt ngơ ngác, nhìn chăm chăm vào mẹ, hỏi mẹ đi đâu đấy? Tưởng là bị sao??? Hehehhh...Bố Mun bị ám ảnh rùi thì phải. Mẹ bấy lâu nay cũng chỉ để ý tới Mun, bố đang bị gác sang một bên, những lúc hiếm hoi nghĩ tới bố, tự dưng cũng thấy thương bố...

Bố Mun bảo đêm qua bố mơ thấy con đấy, thấy Mun tóc dài, còn để mái, mắt tròn, bố bảo nhìn nghịch lắm. Mẹ hỏi bố thế giống ai? Bố bảo không nhớ, chỉ nhớ là đôi mắt con gái nhìn rất thông minh và nghịch ngợm. Mẹ phì cười, mẹ không nói với bố đâu, nhưng thực sự mẹ thấy vui lắm. Mẹ cũng có niềm tin tưởng dở hơi giống bố, là Mun nhất định sẽ thông minh và nghịch lắm đây con nhỉ?

Mun dạo này nghịch khỏe. Hôm kia mẹ đi SA về Mun được 26 tuần mà mới được có 817gr, thấp hơn chuẩn trung bình gần 100gr đấy, nhưng trộm vía vẫn nằm trong giới hạn bình thường. Mẹ lo lắm, nhặng xị cả lên, tới hôm sau đọc các tin trên mạng, rồi hỏi mẹ Lan về chỉ số của chị Bông, mới lại thấy yên tâm phần nào. Mun yêu của mẹ nhất định sẽ ra đời khỏe mạnh phải không con?

Mẹ bảo bố: Hay Mun nhà mình tại nó nghịch khỏe nên nó không to mấy hả anh? Bố bảo mẹ chỉ nghĩ vớ vẩn, bố kêu đầu mẹ to là vì mẹ hay tìm ra cái để nghĩ...Hic. Con đạp dọc đường mẹ lái xe về nhà, có lúc làm mẹ phì cười vì con cứ thình thịch trong bụng, chẳng biết có phải vì nghe thấy tiếng xe nào, hay vì ngạc nhiên với ai, hay cũng háo hức giống mẹ vì sắp được về nhà, hay là con chỉ nghịch hiếu động thế thôi? Buổi tối mẹ nằm xuống giường, con cũng lại đạp thình thịch, cứ nằm sang trái thì con đạp sang trái, mẹ thương, sợ con bị chật vì bụng đè xuống giường, quay sang phải thì con đạp sang phải, mẹ nằm ngửa ra thì con trườn từ bụng phải sang bụng trái. Mẹ lo, chẳng biết con thích mẹ nằm trong tư thế nào, cứ đành nghe các theo các lời khuyên y tế, quay sang trái là tốt nhất cho con, phải tới gần nửa đêm mới thấy con "trật tự" và mẹ đi ngủ. Thế mà tới gần sáng lại thấy con rục rịch trong bụng, kekek...bên phải, bên trái, bên trên, lại bên dưới...nhiều khi mẹ thức giấc, nằm im nhìn bố con ngủ, và lắng nghe tiếng con đạp, thức cùng con một lúc, có khi phì cười trong đêm mỗi khi con đạp thật mạnh, có khi không đợi được, kéo tay bố con dậy để cùng sờ thấy con đạp. Mẹ nghĩ con gái nghịch nhiều như vậy, không biết có gì không tốt không? Tới sáng dậy bố con bật đài, nhạc vừa nổi lên thì con lại "binh binh" ngay lập tức. Kekek...Mẹ nghĩ tới Mun mà thấy yêu quá. Bố cũng sáng sáng lại nói chuyện với con một lúc, mấy nữa mẹ ghi âm tiếng bố vào, để mở dần cho con nghe hàng ngày nhé? Để khi ra đời con cũng biết quen với tiếng bố hàng ngày. Yêu con lắm nhóc ah!!

Hôm nọ mẹ bảo bố là mẹ không cần Mun lớn lên làm giám đốc hay vị trí gì đó thật to, mẹ chỉ muốn Mun thật giỏi ở lĩnh vực mà con yêu thích, con được làm điều mình thích và giỏi ở điều đó, con sẽ cá tính và có tự trọng cao, con được mọi người nể phục và tôn trọng. Còn mẹ nghĩ, mẹ và bố sẽ cùng dạy con những điều cơ bản, sống có hiếu, có nhân nghĩa, tự tin nhưng cũng biết khiêm tốn, tôn trọng người trên, biết nhường nhịn người dưới. Mun yêu của mẹ, mẹ chờ mong con ra đời biết bao, mẹ yêu con biết bao!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét