Thứ Ba, 1 tháng 2, 2011

Tết and Me

Tối nay về quê nội ăn tết rồi. Tàu chạy lúc 10h đêm. Bữa nọ thằng ku em chồng mua cho 2 vé, rồi nó về trước, nó vác cho cả đống quà cáp về trước hộ anh chị, về tới nhà còn gọi xuống nói thầm với mình "Mẹ hỏi em là chị sao lại không về nhà trước đấy!"!!!

Nghĩ tới mà méo cả mặt. BMC thân yêu ơi, giờ này con vẫn đang ngồi đây, tâm trạng ngổn ngang đây này. Bụng thì ọc ạch. Hết buồn nôn rồi thì tào tháo đuổi, suốt từ đêm qua tới tận bây giờ, chẳng lúc nào thấy bụng yên ổn cả. Mấy hôm nay rồi mình không ra khỏi nhà, mà thời tiết lạnh buốt cắt da, mặc mấy lớp áo rồi mà vẫn lạnh, ngồi trong nhà cả ngày cả đêm, đóng kín cửa vẫn không chạy trốn được cái lạnh. Lạnh kèm với nỗi lo lắng khiến trong lòng lúc nào cũng cảm thấy bất an làm sao ấy, không hẳn là bất an, mà là sự bồn chồn, chỉ muốn khóc lóc rồi lại muốn được cười đùa chém gió với các bạn, mình đúng là đang bị moody làm sao đó, sadly moody - vì chỉ thấy trong lòng một thứ tình cảm yếu đuối không biết rõ nó là vì cái gì...Đọc mạng trên wtt thấy các chị em đi trước bảo có bầu tâm trạng cũng dễ thay đổi, nhưng chẳng lẽ mình lại bị vụ này??? Hic.

Mình nằm ngủ suốt ngày mà vẫn thấy người mệt. Mấy nữa về nhà BMC rồi làm sao đây. Con người vui tươi không thể hiện ra được, toàn là những lo lắng với mệt mỏi thế này, biết BMC có hiểu cho không? Mai là 30 tết rồi, mùng 1, mùng 2, mùng 3...là những chúc tụng và cười đùa - nhưng sao giờ mình chẳng có tí tâm trạng nào, chỉ thấy trong lòng lo lắng, cơ thể mệt mỏi. Thực sự giờ trong đầu mình chỉ có duy nhất một suy nghĩ, là chờ khi tới mốc 7-8 tuần đi SA nhìn thấy tim con đập, và đo được các chỉ số bình thường và để có thể...lại lo tiếp. Còn thì, mọi thứ, với mình hiện tại, chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét