Thứ Năm, 17 tháng 3, 2011

12w1d - Một chút lo lắng

Hôm nay 2 ba mẹ đưa con đi khám mốc 12w. Cầm kết quả trong tay, vừa mừng vừa lo.

Mừng vì con vẫn phát triển bình thường. Các chỉ số của con như sau:
- Bờ hộp sọ: Đều
- Hố sau và não thất bên: Không giãn
- Cung hàm trên dưới: Bình thường
- Mặt: Chưa rõ (Mình nhờ xem đc chỉ số của 1 chị khám cùng 14w, cái phần mặt này cũng ghi chưa rõ)
- Hai phổi: Nhu mô đều
- Tim thai: 164Ck/p
- Thành bụng: Bình thường
- Dạ dày, bàng quang: Đã có (+)
- Tứ chi: bình thường
- BPD (ĐK Lưỡng đỉnh): 19mm
- FL (Chiều dài xương đùi): 9mm
- AC (chu vi bụng): 5,6cm
- CRL (Đầu mông): 54mm
- Cân nặng: 19gr (Bác sỹ kêu sao nhỏ thế, bác sỹ bảo chuẩn của 12w là 25gr, nhưng mẹ về tra lại quyển Dưỡng thai theo tuần thì thấy thế là đúng con ạ, vì giờ con là 12w nhưng thực tế tính từ lúc thụ thai con mới được có 10w chứ, kệ bác sỹ, với mẹ con vẫn ok)
- Nước ối: Cấu trúc đều, số lượng bình thường (Tuần trước mẹ đi khám bsy bảo bị nhiều ối đấy con ạ, lần này nhìn hình SA thấy con vẫn bơi trong cái túi ối to ấy, nhưng như thế con càng sướng nhỉ? :D)> Tính chất: Trong. Thế là được.
- Dày da gáy của con là 1mm: hê hê...
- Ah mà 90% con là con gái, hê hê, con gái giống bố con nhé, đừng có giống mẹ xấu ỉn, kinh lắm.

Còn lo thì có 2 thứ:
- Thứ nhất là rau bám mặt trước, mép bánh rau bám qua lỗ cổ tử cung :((((( Huhuhu... Nguy cơ của cái này bao gồm nguy cơ động thai cao hơn bình thường và nguy cơ nhau tiền đạo từ tuần thứ 30, con có nguy cơ bị sinh non và mẹ thì phải mổ sinh. Mẹ chẳng sợ mổ, mổ cũng được, chẳng sao cả, chỉ sợ con nhỡ mà bị sinh non hay sao thì lại thương con lắm. Hic hic... Lạy Trời Phật, Lạy Chúa, Lạy Tổ Tiên phù hộ độ trì cho con sinh ra an toàn khỏe mạnh!


Còn một nỗi lo nữa, là tự dưng mẹ nghĩ không biết mẹ đã sẵn sàng để làm mẹ chưa. Huhuhu.....Khi mà thấy mang thai con bao nhiêu điều không thuận lợi. Cả việc con bị cho là nhỏ cân hơn so với tiêu chuẩn. Dẫu cho mẹ tự cho đó là an toàn, thì việc con bị so sánh nhỏ hơn so với những em bé khác cũng khiến mẹ thấy mình kém cỏi. Mẹ không biết chăm sóc bản thân để con bị ảnh hưởng. Không biết cố gắng uống sữa, hay cố ăn cố uống như các bà mẹ khác...Mẹ tự hỏi, liệu mình rồi có phải là một bà mẹ tốt hay không? Mẹ thấy sợ con ạ.
Mẹ vốn là một người không mấy quan trọng đến các chế độ dinh dưỡng, hay chăm bẵm miếng ăn giấc ngủ này nọ. Mẹ vốn ưa sự tự do. Ngay khi ba con bảo tối nay ba con thấy no, không muốn ăn cơm, mẹ cũng chẳng ép, để tùy ba con thấy tiện thế nào thì làm, mẹ còn nghĩ biết đâu lại tốt cho tiêu hóa và sức khỏe của ba con, đâu phải cái gì theo lịch trình, theo quán tính cũng là tốt nhất!!! Mẹ còn nghĩ củ chuối thế. Nhiều khi ốm mẹ còn chẳng buồn uống thuốc, còn nghĩ cứ để xem cơ thể phản ứng ra sao, biết đâu lại tự khỏi, tăng đề kháng. Huhuh...nhưng mấy lần rồi kết quả toàn tồi đi là nhiều. Giờ mẹ lại mang cái đó vào đối xử với con, tự bào chữa với bản thân rằng mẹ sẽ nuôi con thành một người độc lập, sẽ nhem nhuốc, sẽ chẳng to lớn hơn ai, nhưng có đề kháng tốt, khỏe mạnh, hiếu động, biết tự chăm sóc và thích nghi...Không biết có phải mẹ đang mang trong mình cái ảo tưởng bắt nguồn từ một mong muốn xa xưa từ hồi mẹ đọc cuốn Tottochan, rồi các bài viết về cách nuôi con của người Nhật, để rồi mang cái đó bào chữa cho tính chày cối của mình, làm hại tới con không?

Mẹ chưa biết Tít ạ. Giờ điều mẹ hẵng cầu mong nhất là con hãy ra đời khỏe mạnh và bình an con nhé. Con hãy ở trong bụng mẹ sao cho đủ 9 tháng, và ra đời, hiếu động và khỏe mạnh cho mẹ. Còn mẹ, nguy cơ khỉ gì thì nguy cơ, miễn sao cũng phải còn sức mà chăm con, để theo dõi, sửa sai và làm đúng, còn nuôi con lên người. Heheh...(Mơ ước gì nhỏ nhoi ghê!!!!)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét