Thứ Năm, 7 tháng 10, 2010

Chuẩn bị có bé - Một chặng đường 2

Hôm nay mẹ phải ghi vào đây kẻo sau này quên mất, biết đâu sau này có dịp con ngồi đọc được những dòng này thì buồn cười nhỉ?

Tình hình là mẹ đang bị suy nghĩ luẩn con nhà bà quẩn, chẳng biết nên như thế nào đây.

Tối qua mẹ đi khám bệnh theo lịch của bác sỹ. Bố con trước đã bảo mẹ là không khám xét gì nữa, cứ để tự nhiên có khi con lại về, nhưng trong cái quyển sổ hẹn có ghi là ngày kinh thứ 2 thì tới khám. Chiều qua đi làm về mẹ đứng lại 2 lần giữa ngã 3, chỉ để suy nghĩ xem có nên đi khám không, cuối cùng đi qua rồi còn vòng lại. Mẹ cũng muốn biết mình đang có những gì, phù hợp cho con sau này thế nào, rồi các biện pháp ra sao. Nói cho con biết, mẹ con là một người khá là tò mò.

Đến nhà bác sỹ khám cũng may, mẹ vì đã định nghe lời ông bố nghiện điện tử của con, không đăng ký trước, thế mà đến may vẫn còn số, mẹ số chót của chót, may mà có đến 25 thôi, đợi hơn 1 tiếng thì được vào khám. Mẹ còn phải uống hết 1 lon cô ca để lấy nước xuống bụng, siêu âm cho rõ nữa chứ.

Có kết quả siêu âm, đang chờ đợi bác sỹ chỉ định thuốc uống, để mai còn về ngắm nghía cân đối ngân sách, ai ngờ bác sỹ chỉ định cho tiêm luôn, tiêm 7 mũi, mà mũi đầu lại đúng tối hôm qua. :(((( Mẹ đành phải tiêm luôn chỗ bác sỹ. Nghĩ thầm chắc chỉ hơn 100k là cùng, muỗi. Vì ông bố đáng ghét của con mới bo cho mẹ 700k hôm trước, ai ngờ hic, hết đúng 700k. :(((((((((((((

Còn những 6 mũi nữa và vô số thuốc uống con ạ. Không uống thì sợ sau này nhỡ làm sao ân hận, mà để uống thì còn nhiều chuyện phải nghĩ.

Thứ nhất, là chuyện ông bố con chắc là không thích. Vì thấy tốn tiền là một. Vì nghĩ mẹ con khoẻ như trâu là hai. Vì nghĩ mẹ con toàn lo con kiến thành con voi là ba. Vì chán ngán cái cảnh thấy mẹ con chờ đợi, lo lắng, thở dài, cau có.....

Thứ hai, là chuyện mẹ con đang giận bố con vì bệnh nghiện chơi điện tử. :(((((((( Mà giận dỗi nhau thì lấy đâu ra "hàng" cho con ra đời???????????? Huhuhuh...Bố con ăn gian lắm. Đầu tiên thì đòi chơi cuối tuần. Sau đó thấy mẹ dễ dãi không nói gì, chơi lan ra giữa tuần, ăn cơm xong là ôm cái máy, mẹ ngủ say rồi mới mò lên giường. Mẹ biết bố cũng không phải kiểu dễ bị nghiện cái gì, bảo bỏ là bỏ được, nên vẫn kiên nhẫn chờ ngày bố không chơi nữa, mặc dù con bảo mẹ con nằm trên giường ngủ trước một mình, có vui không con? Nhưng dạo này bệnh tiến triển đến mức, bố con đi làm về trong lúc chờ mẹ về cơm nước lại cũng ôm cái máy. Mẹ thấy buồn. Và thấy bất lực. Mẹ nói với bố. Thì bố lại quá bực mình vì bị làm phiền, bị cằn nhằn, bị càu nhàu. Bố dỗi mẹ rồi con ạ. Mà lần này, mẹ thấy mẹ mệt mỏi rồi. Mẹ chỉ nhìn thấy một điều: Bố đang tăng cường độ chơi điện tử, bố vẫn chưa làm xong luận văn, và bố vẫn chưa có ý định tập thể thao tăng cường sức khoẻ.

Thế nên lần này, mẹ chưa biết quyết thế nào. Tiêm đủ 7 mũi, uống đủ thuốc cũng tốn kém, hết nửa tháng lương của mẹ con, lạm chi vào tiền nhà, tiền đi chợ, tiền chi tiêu... mà tháng này không được thì coi như số đó tiêu tùng luôn, chả có cái gì béo bổ cho tháng sau đâu con ạ. Và bố mẹ giờ lại đang như thế, con bảo nên thế nào bây giờ nhỉ?

Mẹ vừa nói chuyện với cô Hoài ngố, tháng này cô ấy cũng tiêm, và làm IUI. Mẹ nghĩ làm gì cũng phải quyết tâm mới được, còn nửa chừng nhờ theo may rủi, thì sẽ khó khăn đấy. Con ạ, con có muốn về với bố mẹ không vậy con?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét