Thứ Ba, 23 tháng 3, 2010

Lựa chọn và cuộc đời!

Có thể nói rằng, cuộc đời của mỗi người như nào là do lựa chọn của người đó mang lại.

Mình có mấy con bạn, mỗi đứa một lựa chọn và theo đó số phận mang đến cho chúng nó những cơ hội khác nhau, số phận khác nhau.

Đầu tiên là con Hà, mẹ Hà là cô Vân. Sau khi chia tay với bố Hà, cô Vân quyết định rời Việt Nam, sang Đức tìm việc và sinh sống. Còn con bạn mình, nó cũng ở lại Việt Nam được mấy năm, ở với ông bà ngoại, yêu và tìm việc. Tuy nhiên, sau một thời gian, nó đến mình chơi và thông báo với mình là nó quyết định sang Đức ở với mẹ, tìm việc và sống, trong khi lúc đó một tiếng Đức bẻ đôi không biết. Thời gian đó, mình đang học ở ĐHQG, cuộc đời đối với mình như một đường thẳng phải đi, chẳng có biến cố nào để mà quyết định, cũng chẳng nghĩ tới việc quyết định, học xong cấp 3 mình thi Đại học, chọn đại một trường rồi cứ thế mà học, học xong ra trường cũng đi tìm việc và tìm được việc làm như bao nhiêu người khác. Lấy chồng và giờ đang mong muốn sinh con. Cuộc đời bình dị.
Còn con bạn mình, nó sang Đức, được một vài năm thì yêu và lấy một anh người Đức, sinh 1 đứa con lai xinh như thiên thần và giờ sống cùng chồng con bên đó. Số phận có thể đưa đẩy nó đến đâu chưa biết, nhưng chắc chắn một điều là cuộc đời nó hiện tại là do nó lựa chọn. Giả sử nó nhất quyết ở lại VN, mình biết là nó cũng yêu Việt Nam lắm, nó có thể tìm việc ở HN và yêu một người Việt Nam, cuộc đời nó sẽ khác, nhóc nhà nó cũng xinh kiểu khác chứ không thể giống như Megghi bây giờ. Vậy thì, có phải cuộc đời con người là kết quả lựa chọn của họ hay không?

Một con bạn khác, chán chường cuộc sống làm việc ở Hà nội, quanh đi quẩn lại, đi làm rồi đi shopping, rồi đi làm, thất bại trong tình yêu đầu, nó apply một cái học bổng và a lê, giờ lại đang làm việc bên tận Thụy Điển. Rồi số phận nó sẽ về đâu? Có ở lại TĐ hay rồi lại về HN? Lấy dăm ba năm bôn ba làm kinh nghiệm cuộc đời? Tất cả phụ thuộc vào lựa chọn của nó.

Một con bạn khác, bố mất, nó học dưới HN, cũng chán cuộc sống quanh quẩn, rồi người yêu đi Canada du học, nó đi theo nhưng là sang Pháp để được mức học phí rẻ nhất. Rồi sao? Người yêu rồi cũng chia tay, còn nó, hết lang thang Pháp lại Mỹ, về Việt Nam lại định vào Sài gòn sinh sống, nhưng cũng chẳng thích nổi. Cuối cùng, giờ lại lấy một ông chồng người Mỹ, định cư ở Mỹ. Đó chẳng phải là, số phận nó đều là do nó chọn hay sao? Một người chồng nước ngoài, những đứa con sẽ rất xinh, một cuộc sống cởi mở và phiêu lưu.
Ghi chú là, trước đây, khi học cùng cấp 3 với mình, khi bố nó còn sống, nó cũng hoàn toàn như mình, nghĩa là cũng lôi thôi, cũng lê la, cũng đầy đủ tồ tẹt của bọn cấp 3 chỉ biết học và học. Giờ đây, lựa chọn của nó là những hãng thời trang hàng đầu, chỉ mặc rất đẹp khi đi ra đường. Nhìn nó, ai cũng ngất ngây. Còn mình, lựa chọn của mình vẫn dễ dàng và đơn giản thế, quần áo cũng không có gì cầu kỳ, cơ thể cũng không phải cố gắng ép cân cho gọn đẹp, có phải bởi vì mình may mắn? - vì luôn có những người xung quanh chấp nhận mình như thế. Có nghĩa là, mình vẫn lôi thôi một chút, quê mùa một chút, quẩn quanh lưu lạc trong Hà nôi bé nhỏ, lấy một ông chồng Vietnamese 100%, rồi sẽ có những đứa con 100% Vietnamese, mình rồi sẽ hò hét chúng nó, nuôi dậy chúng nó, bon chen tìm trường học, vất vả suy nghĩ lo lắng tích góp để mua một mái ấm nhỏ ở đây, cãi nhau với chồng, rồi làm lành, rồi lê la buôn bán, tham gia các diễn đàn, học nấu ăn, mời bạn bè họ hàng em chồng em gái tới nhà ăn uống, bò ra dọn dẹp, rồi con lớn, các vấn đề, khuyên bảo con, bị phản đối, tự chỉnh sửa mình, khóc rồi cười, hạnh phúc rồi lo lắng, hay sợ hãi một chút, rồi lại đâu vào đó, cuối cùng sẽ nhắm mắt xuôi tay, được hàng xóm ca ngợi là một người phụ nữ Việt Nam đích thực, yêu chồng chăm con, vượt qua bao khó khăn gây dựng gia đình.......................!!!!!!
Bạn mình khi đó, có thể con nó đứa đang ở Nauy với gia đình vợ, đứa thì làm siêu mẫu ở Paris, đứa thì dăm ba năm về Việt nam một lần, thăm mình, khóc khóc cười cười, nhưng bảo ở lại lựa chọn cuộc sống ở VN như mình thì chắc không bao giờ, rồi quay lại cuộc sống xa hoa của chúng nó đâu đó, có những hỉ nộ ái ố khác mình, đi siêu thị ăn gà làm sẵn, chứ chẳng chịu ngồi è cổ vặt lông gà trồng rau chăm chó như mình, nói tiếng anh như tiếng Việt, trong khi mình rồi xem phim tiếng anh sẽ chỉ chăm chăm đọc phụ đề.

Hì hì, để kết lại, mình xin trích dẫn 2 câu mà mình thích nhất.

"Ngày mai chẳng biết ra sao nữa
Mà có ra sao, cũng chẳng sao! "

"Take it easy, lady!!!"

2 nhận xét:

  1. May noi dung ,moi nguoi co mot so phan, va moi nguoi co mot cach nhin doi khac nhau.Tao lay chong tay boi vi tao yeu thich tu do,ghet phai doi xu voi nha chong,va thich tu minh tieu tien cua minh ma ko can phai dong gop chung.Co dieu tay hay ta thi cung ko phai de ma tim dc nguoi hop voi minh.Doi voi tao dan ong du tay hay ta thi cung giong nhau het thoi:ich ky,ko bao gio thong cam voi nguoi khac va ko bao gio hieu dc tinh cach dan ba.Single Lady ( with kid ) ist the best.
    Ah con dieu nay nua : du song o tay ,lay chong tay nhung ko bao gio thich di an ga ran lam san, ma van luon e co cat tiet ga , goi banh chung,trang banh cuon de quang ba am thuc vn voi ban be tay day nhe :D

    Trả lờiXóa
  2. Mình biết điều ấy rồi, mình yêu và tự hào về bạn lắm bạn ạ!

    Trả lờiXóa