Nghén Mun: Mình nằm quay vào tường khóc. Khóc vì sao lại mệt mỏi thế, khó chịu thế mà không một cái gì an ủi nổi. Từng nghĩ bụng rằng khéo chết còn sướng hơn (Ngu thế không biết!!!) Tới đâu 16 tuần thì hết.
Nghén Min: Giờ con được hơn 12 tuần tuổi, mình buồn nôn từ tối tới sáng, nhắm mắt vào ngủ được là quên đi, dậy không nhấc người lên nổi, cứ nhắm mắt vào là chìm nghỉm, cả ngày dâng ứ lên cằm, ăn cũng nôn mà không ăn cũng ọe. Stt lặp đi lặp lại những câu: Mệt quá, mệt thế, buồn ngủ, mệt quá....(Nhưng vẫn chưa nghĩ tới mức chết còn sướng hơn :D)
Ôi mong sao cho cơn nghén qua mau!!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét